Vừa mở mắt ra, Bạch Liễm xuyên vào thân thể của một cô chiêu ăn chơi trác táng, tiếng xấu đồn xa.
Nghe nói ba của cô là quý tộc mới của thành phố Bắc, khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng, tiếng tăm lẫy lừng.
Ông anh trai ngoài giá thú của cô là thiên tài, thi đại học là thủ khoa thành phố, đậu vào Đại học Giang Kinh.
Đứa em gái ngoài giá thú của cô là hoa khôi đa tài đa nghệ của lớp quốc tế bên cạnh, tính cách dịu dàng hiền thục.
Vị hôn phu của cô là quý công tử giới tài chính, học sinh xuất sắc trong trường, chưa bao giờ ngó ngàng đến cô dù chỉ một lần…
Còn cô, chỉ là một người bình thường mờ nhạt giữa biển người, chỉ số thông minh không cao, vừa mở màn đã bị đuổi ra khỏi nhà.
Bạch Liễm: Được rồi, thế thì mình sẽ chăm chỉ học tập, cố gắng làm một người bình thường.
Mọi người (mỉm cười khó hiểu): … Tốt nhất cô nên làm như vậy.
Một cô chiêu bị đuổi đến thành phố Tương, không một chỗ dựa, không có tài cán gì, ai cũng có thể đạp được một phát… Không đạp được???
9.8
77 VIP đánh giá
Mời VIP để lại đánh giá