ợ của ông lão Lục, Hồng Phi Phi cũng chính là bà nội của Lục Dao. Trong tài liệu của An Bang Quốc, Hồng Phi Phi là con gái nhà giàu có, nhà giàu thời đó là những nhà rất quyền quý. Tại thời điểm đó, nhà họ Vương và nhà họ Lục đều là gia đình huyền học nổi tiếng, thông tin cụ thể thì không viết rõ ràng, nhưng có một điều là mối quan hệ giữa ba người này rất phức tạp.
Không bao lâu sau khi Hồng Phi Phi rời khỏi nhà, nghe nói tổng cộng hơn ba mươi người nhà họ Lục bị đầu độc bằng thuốc...
Đọc đến đây, Lục Dao cắn răng, vụ án từ hơn hai mươi năm trước, bây giờ nhìn thấy vẫn khiến cô tức giận. Mặc dù hung thủ uống thuốc độc tự vẫn ngay tại chỗ nhưng An Bang Quốc đã đánh một dấu hỏi về việc này.
Điều này có nghĩa là An Bang Quốc cũng nghi ngờ chuyện này, Lục Đạo Lâm chính thức bắt đầu cho sự xuống dốc của nhà họ Lục. Vậy là Lục Đạo Lâm mang theo con của mình, chính là bố của Lục Dao - Lục Sinh Nhất.
Đây là những thông tin mà An Bang Quốc thu thập được. Nên nếu muốn biết chân tướng e rằng phải hỏi Lục Sinh Nhất.
Trong tài liệu không viết về thông tin nơi ở của Lục Sinh Nhất nhưng có viết về thông tin của Mạnh Quyên. Một năm sau khi Mạnh Quyên bỏ Lục Dao lại và rời đi, hình như đã kết hôn với con trai thứ hai của nhà họ Vương, sau đó vẫn ở thành phố Cảng, về cơ bản là không trở về thành phố Bắc.
Bãi đỗ xe nằm dưới hầm, mặc dù đã bật đèn nhưng tầm nhìn vẫn hơi tối, Hình Kiều Kiều và mấy người vệ sĩ cao to đứng bên cửa xe, gần như là chắn hết nguồn sáng.
Lục Dao thu lại tâm trạng nặng nề, xuống xe với vẻ mặt không có cảm xúc gì. Có đôi khi, bạn cố gắng tìm kiếm một ai đó nhưng không sao tìm được, nhưng khi không muốn gặp một người, người đó lại luôn xuất hiện trước mặt bạn.
Trên thực tế, Lục Dao chỉ nhìn thấy nhà họ Vương một lần vào đêm xảy ra chuyện đó. Vương Lam Phong - anh trai của Vương Lam Nguyên, còn có bố của Vương Lam Phong. Lần này nhìn đám người đứng cách đó không xa, không chỉ có Lục Dao, ngay cả các vệ sĩ xung quanh Hình Kiều Kiều cũng bắt đầu cảnh giác.
Vương Lam Phong cũng không ngờ rằng mình sẽ gặp Lục Dao và Hình Kiều Kiều ở bãi đỗ xe. Nhìn thấy hai người này, tâm trạng của Vương Lam Phong rất phức tạp. Ông ta nghiêng đầu liếc nhìn chị dâu của mình, thấy đối phương cũng sững sờ nhìn người ở đối diện với vẻ mặt phức tạp.
“Chị dâu, người ở đối diện là Lục Dao, là cô gái so tài với A Nguyên, cũng là con gái của Lục Sinh Nhất...” Vương Lam Phong nhìn chị dâu của mình, nhấn mạnh cố gái tên là Lục Dao đang đứng ở giữa nhóm vệ sĩ.
Mạnh Quyên không ngờ rằng bà ta sẽ sớm gặp lại con gái của mình như vậy, nếu như nói không có cảm giác gì thì đúng là nói dối, đứa bé này là do bà ta mang nặng đẻ đau mà sinh ra, lúc đó bà ta cũng rất yêu Lục Sinh Nhất và Lục Dao.
Trong nháy mắt, đứa bé vốn dĩ luôn chạy tập tễnh sau lưng mình nay đã lớn và trở nên xinh đẹp như vậy, nhưng bây giờ đối phương lại nhìn bà bằng ánh mắt xa lạ và đề phòng, hoàn toàn không còn cảm giác thân thiết như năm đó. Mạnh Quyên vội vàng cúi đầu, trong lòng bà ta đang rối như tơ vò.
“Chị dâu, chị đừng quên chúng ta đến đây làm gì.” Vương Lam Phong nhỏ giọng nhắc nhở, ông ta nhìn người ở phía đối diện, không nhịn được mà cười nhạt.
Mặc dù trong sự việc này, nhà họ Vương đuối lý nhưng bây giờ nhà họ Hạ và nhà họ Hình cũng không tổn thất gì. Ngược lại là A Nguyên lại chết, bây giờ bố ông ta thì bệnh nặng, còn mẹ thì ngày nào cũng rửa mặt bằng nước mắt. Một gia đình hạnh phúc như vậy, cứ thế bị phá vỡ.
Tất cả đều là do lỗi của nhà họ Hạ, đúng vậy, đều là do lỗi của nhà họ Hạ. Nếu lúc đó Lý Mộ Sinh không xuất hiện, nếu trước đây Hạ Tuấn Miểu và Vương Lam Nguyên không cùng gặp Lý Mộ Sinh thì mọi chuyện đều sẽ không xảy ra.
Nhiều gia đình, khi hạnh phúc thì họ sẽ không có bất kỳ oán trách nào, luôn đối xử tốt với mọi người. Nhưng một khi xảy ra biến cố, bất hạnh bắt đầu rơi xuống, bọn họ đều sẽ vô thức đổ lỗi cho những người khác, không bao giờ thừa nhận rằng nguyên nhân là do bản thân mình.
Trường hợp bây giờ của nhà Vương Lam Phong chính là như vậy. Rõ ràng Vương Lam Nguyên đã gây ra nhiều tội ác nhưng khi Vương Lam Nguyên chết, bọn họ đều không nghĩ đến những gia đình vô tội bị phá hủy vì Vương Lam Nguyên. Bọn họ chỉ nghĩ rằng bây giờ người nhà của mình đã chết, mọi chuyện đều là vì nhà họ Hạ, vì Lục Dao.
Khuôn mặt xinh đẹp của Mạnh Quyên thu hồi lại vẻ áy náy mơ màng, bà ta ngẩng đầu lên, “Thân phận bây giờ của Lục Dao là gì, anh biết rõ hơn tôi mà...”
“Ha ha ha ha, tôi cũng nhắc nhở chị dâu, đừng vì nguyên nhân gì đó mà làm hỏng chuyện tốt của bác cả...” Mạnh Quyên nghe Vương Lam Phong nói, khuôn mặt xinh đẹp liền nở nụ cười, cuối cùng bà ta liếc nhìn Lục Dao trong đám người, rẽ trái đi khỏi tầm mắt của nhóm người Lục Dao.
Cho đến khi thấy nhóm người kia rời khỏi, Hình Kiều Kiều mới hừ lạnh, “Hừ, đúng là xui xẻo! Vương Lam Nguyên kia chết sớm, nếu không xem em trừng trị bà ta như thế nào.”
Từ nhỏ đến lớn, Hình Kiều Kiều luôn được người nhà nâng niu bao bọc, nào đã từng bị thương bao giờ, ấy mà lần này lại suýt chút nữa thì mất mạng. Tính khí của Hình Cường không dễ chọc vào, mặc dù bây giờ Vương Lam Nguyên đã chết nhưng công ty nhà họ Vương vẫn đang hoạt động. Mặc dù nhà họ Vương là gia đình huyền học gì gì đó, nhưng trong khái niệm của Hình Cường, nếu động vào con gái bảo bối của ông thì nhà họ Vương sẽ phải trả cái giá tương ứng.
Nói xong cô liền chạy vội, nghĩ thì đúng là làm khó Hình Kiều Kiều, dáng người đầy đặn như vậy lại có thể chạy vững vàng trên đôi giày cao gót.
Lý Bách đã dọn xong hành lý, lúc tỉnh lại anh ta đã biết mọi chuyện. Bây giờ anh ta không biết phải đối mặt thế nào với Hạ Thần Phong. Trước đó Lý Bách biết rõ Lý Mộ Sinh có vấn đề nhưng bởi vì người đó là bố mình, nên anh ta chậm chạp không có hành động, cuối cùng không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy. Nhưng điều khiến anh ta khó có thể chấp nhận nhất là, chuyện bắt cóc anh ta là do bố của chính anh ta lên kế hoạch. Mục đích có thể chỉ là để thu hút sự chú ý của cảnh sát, nhưng chỉ cần nghĩ đến việc mình đã từng cận kề với cái chết, Lý Bách liền không thể nào thuyết phục được chính mình.