ếu không phải thuật xem tướng của Lục Dao quá lợi hại, bây giờ mọi người đã biết đến cô rồi thì Lục Sinh Nhất càng hy vọng Lục Dao chưa bao giờ tiếp xúc với những thứ này, ông hy vọng cô có thể sống một cuộc sống bình yên mà hạnh phúc giống bao cô gái khác.
Chỉ là bây giờ có rất nhiều người đã chú ý đến Lục Dao, tính cách của Lục Dao cũng rất giống bố mình, cô đã quen với việc nhẫn nhịn, sau đó khi không nhịn được nữa cô sẽ bùng nổ, chỉ là cô chỉ bùng nổ với chính mình, không bao giờ làm ra việc tổn thương đến người khác.
Tính cách như vậy là tốt, chỉ là trong tình hình bây giờ thì tính cách như vậy ít nhiều sẽ chịu thiệt thòi.
Giống như bản thân ông lúc đó…
Hồng Đan cũng biết tính cách của Lục Sinh Nhất đã khiến bây giờ ông thành ra như thế nào, “Bỏ đi, bỏ đi, hôm nay tôi cũng chỉ gọi điện thoại thông báo với anh, việc anh muốn đi điều tra việc của bố mình, tôi cũng không ngăn được. Khoảng thời gian này tôi sẽ ở lại trong Cục Cảnh sát hỗ trợ phá án, tôi sẽ cho người đúng giờ mang đồ dùng thường ngày đến cho anh, anh cũng đừng nghĩ đến chuyện Mạnh Quyên đến đây rồi chạy đến chống chọi với người ta…”
Hiếm khi Hồng Đan lải nhải một hồi lâu, cuối cùng mới kết thúc cuộc gọi, Lục Sinh Nhất ngồi trước cửa sổ, ông cầm điện thoại trong tay, “Mạnh Quyên à Mạnh Quyên, vậy mà cô lại có ý định lợi dụng con gái của mình, cô thật sự không còn chút lương tri nào nữa ư…”
Tuy Mạnh Quyên đã gả cho nhà họ Hạ nhưng cuộc sống của bà ta không được như ý muốn lắm, bây giờ Mạnh Quyên là vợ hai của Vương Miện, vợ trước của ông ta chết do khó sinh lúc sinh cháu trai trưởng cho nhà họ Vương là Vương Hoằng Tuấn.
Tuy con trai cả của nhà họ Vương đã kết hôn rồi nhưng lại một lòng hướng về nghệ thuật, không có con cháu nào nối dõi. Cho nên con trai của Vương Miện trở thành cháu trai trưởng, sau khi Mạnh Quyên gả vào trong nhà họ Vương không sinh đứa con nào cho nhà họ Vương, không phải bà ta không muốn mà là nhà họ Vương không muốn.
Bây giờ ngày nào Mạnh Quyên cũng phải chịu đựng sự giày vò khi sống trong nhà họ Vương, chỉ là bà ta đã lựa chọn cuộc sống bị giày vò này, bà ta muốn vinh hoa phú quý, bà ta chấp nhận ngày nào cũng ở trong căn phòng trống, chấp nhận ngày nào phải sống với đủ loại ánh mắt của người nhà họ Vương, nhưng khi đi ra khỏi cửa lớn nhà họ Vương thì là bà ta chính là vợ của Vương Miện.
Lần này Mạnh Quyên thay mặt nhà họ Vương ở thành phố Cảng đến thủ đô trước, lúc này nơi bà ta ở đương nhiên là nhà họ Vương ở thủ đô. Chỉ là sau khi Vương Lam Nguyên chết, Vương Ba Đào liền nhập viện, vợ của Vương Ba Đào cũng lớn tuổi rồi, khoảng thời gian ngày nào cũng ở trong nhà oán trách chồng và con trai mình, tính ra giờ nhà họ Vương chỉ còn lại Vương Lam Phong mà thôi.
Mạnh Quyên trở về nhà họ Vương với sắc mặt khó coi, không nằm ngoài dự đoán, bà ta chỉ nhìn thấy Vương Lam Phong luôn đợi ở trong phòng khách, trong tay ông ta đang cầm chai bia, trên cái bàn bên cạnh đã có rất nhiều chia bia rỗng.
Lúc này ông ta ngẩng đầu lên nhìn Mạnh Quyên với ánh mắt mơ màng.
“Ồ, chị dâu, nhìn sắc mặt chị thế này, chị bị người ta từ chối rồi à?”
Vương Lam Phong đã gần bốn mươi lăm tuổi rồi, bình thường ông ta chăm sóc da khá tốt nên trông có vẻ chỉ hơn ba mươi tuổi. Bởi vì sự qua đời của em gái mà ông ta đã chán chường một khoảng thời gian, dáng vẻ của ông ta bây giờ trông giống tên ăn chơi đàn đúm hơn.
Mạnh Quyên xị mặt, “Tại sao tôi lại bị từ chối, anh biết rõ hơn tôi mà, em gái anh đã làm ra chuyện gì khiến cả nhà họ Vương bị sỉ nhục.”
“Cả nhà họ Vương?” Vương Lam Phong cười đứng lên, ông ta nghiêng người về phía Mạnh Quyền, “Tôi nói này Mạnh Quyên, cô coi mình thành người nhà họ Vương thật đấy à? Cô đừng quên trước đây cô có thân phận gì, và bây giờ cô có thân phận gì ở nhà họ Vương!”
Mạnh Quyên bị Vương Lam Phong ép đến mức lùi từng bước ra sau mãi cho đến khi phía sau là tường, ngửi thấy mùi cồn nồng nặc trên người Vương Lam Phong, bà ta nghiến răng, “Cho dù trước đây tôi có thân phận gì, cho dù bây giờ tôi ở nhà họ Vương tôi có địa vị gì, nhưng thân phận vợ của Vương Miện là điều không bao giờ thay đổi được. Vương Lam Phong, anh đừng quá đáng, nếu không phải trước đây Vương Lam Nguyên tùy tiện hành động theo ý mình mà làm ra nhiều việc như vậy thì bây giờ nhà họ Vương sao có thể thành ra thế này?”
Nếu không phải trước đây Vương Lam Nguyên làm ra nhiều việc như vậy thì bây giờ người trong giới Âm Dương sẽ để ý đến nhà họ Vương sao? Tuy mấy gia tộc lớn trong giới Âm Dương không có nhà nào là sạch sẽ cả, chắc chắn nhà nào cũng có chút thu nhập không hợp pháp, chỉ là cho dù họ có làm thì cũng biết dọn dẹp sạch sẽ, chứ không giống như nhà họ Vương, chỉ cần một cô gái hợp tác với cảnh sát là có thể điều tra ra mười mươi.
“Nếu không phải cô sinh ra một đứa con gái thông minh thì làm sao lại có chuyện như vậy? Mạnh Quyên, cô không sinh một đứa con cho Vương Miện đúng là lãng phí đấy!”
Vương Lam Phong thích chọc ngoáy vào nỗi đau của Mạnh Quyên, nói xong ông ta lùi lại mấy bước, “Nếu không phải con trai tôi không nhỏ tuổi nữa tôi thật sự cảm thấy cô con gái kia của cô là một sự lựa chọn rất tốt đấy… Cũng chẳng trách Vương Miện lại có ý định như vậy…”
Mạnh Quyên thở phào nhẹ nhõm nhìn Vương Lam Phong tiếp tục đi qua đó, cầm một chai bia lên, ngẩng đầu lên uống một hơi, vợ và con Vương Lam Phong đều đang sống ở nước ngoài, ông ta không có ý định để cho vợ con mình tham gia vào những chuyện xảy ra ở trong nhà. Chỉ có điều, bây giờ nhà họ Hạ và nhà họ Hình đang nhiều lần đặt chân vào việc làm ăn của mình rồi.
“Trước đây nhà họ Hạ và nhà họ Hình đều không tham gia vào ngành du lịch, bây giờ nhà nào cũng đặt chân vào rồi, cô cảm thấy nhà họ Vương chúng tôi và nhà họ Vương của cô, ai có thể thoát được?”
Đúng vậy, chính vì lý do này mà Vương Miện mới bảo Mạnh Quyên qua đây. Nghĩ đến Vương Miện, đột nhiên Vương Lam Phong lại nghĩ ra, trước đây bên cạnh em gái mình toàn là người Vương Miện cử đến, vốn dĩ là vì muốn để cho Vương Lam Nguyên có chỗ đứng vững chắc trong giới Âm Dương, nhưng không ai ngờ được Vương Lam Nguyên lại phạm phải việc thế này.
Hai người dần dần bình tĩnh lại, Vương Lam Phong bỏ chai bia xuống, bây giờ thời tiết vẫn rất lạnh, nếu không phải trong nhà có máy sưởi thì uống nhiều bia như vậy cũng rất lạnh.
“Bây giờ cô thất bại rồi, cô đã nghĩ xong sẽ ăn nói thế nào với Vương Miện chưa?”
Mạnh Quyên chỉnh lại quần áo vừa rồi có chút xộc xệch, “Cho dù thế nào thì tôi cũng là mẹ của Lục Dao.”
“Ha ha, cô đừng quên là cô đã ly hôn với Lục Sinh Nhất rồi.”
“Ly hôn rồi thì đã sao, trong người con bé có một nửa là chảy dòng máu của tôi, tôi mang thai mười tháng mới sinh ra nó!” Mạnh Quyên tự thuyết phục mình như vậy, cho dù thế nào thì bà ta nghĩ mình cũng là mẹ của Lục Dao, dù bây giờ thái độ của Lục Dao với mình như vậy nhưng Mạnh Quyên vẫn tin rằng cuối cùng Lục Dao vẫn sẽ đi cùng với mình thôi.
Tuy Vương Hoằng Tuấn có chút lăng nhăng nhưng tài sản của nhà họ Vương chắc chắn có thể khiến Lục Dao sống một cuộc sống không cần lo chuyện cơm áo gạo tiền. Bà ta đã nhìn thấy ảnh của thằng nhóc nhà họ Hạ kia rồi, tuy có chút đẹp trai nhưng bây giờ vẫn là một cảnh sát nhỏ nhoi, Mạnh Quyên tin rằng Lục Dao cũng sẽ có mắt nhìn giống mình.